Anh Khổng Hữu Hải là nhân viên bảo vệ sinh năm 1974. Sinh ra và lớn trong một gia đình có nề nếp tại Phú Thọ, mảnh đất trung du rừng cọ đồi chè, đồng xanh ngào ngạt có truyền thống lịch sử văn hóa lâu đời và hiếu học. Cơ duyên đã đưa anh về làm người con rể hiền tại phường Ngọc Thụy quận Long Biên và gắn bó công tác gần 10 năm với trường tiểu học Lý Thường Kiệt.
Tôi gặp anh vào mùa hè năm 2019, khi được UBND Quận điều động đến ngôi trường này công tác. Mới gặp, anh không làm tôi chú ý vì vẻ ngại ngần hơi xa cách. Có lẽ cũng như bao người khác, nên tôi lúc đó cũng dành nhiều phần quan tâm xem người lãnh đạo của mình là người thế nào, các thầy cô và học sinh ở đây ra sao.
Nhà trường có hai bảo vệ, mỗi người một tính cách. Bác Trung hiền lành ấm áp và chu đáo cẩn thận. Còn anh Hải, những ngày đầu tôi thấy anh ít nói, cảm tưởng thấy khó gần nên ít chuyện trò. Rồi dần dần trong các câu chuyện với mọi người tôi thấy anh hay được nhắc tới. Mọi người hay nói về anh như một người có vẻ trông cậy được mỗi khi có vấn đề gì khó giải quyết, có gì cần hỏi, cần nhờ vả mọi người hay tìm đến anh. Anh sẵn sàng làm những công việc nặng giúp các cô ở lớp như bê nước, bê ghế hay thậm chí khoan tường, bắt vít, thay đèn sửa điện, đóng treo đồ trang trí lớp học và còn rất nhiều việc khác…Từ từ tìm hiểu tôi đã đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác. Nếu như cần tìm một người biết về công nghệ mọi người sẽ hỏi anh, anh hoàn toàn không qua một trường lớp nào nhưng rất chịu khó nghiên cứu tìm hiểu, anh mò mẫm trên mạng và học được rất nhiều cách hay khi ứng dụng công nghệ thông tin, những thủ thuật tin học mà chúng tôi được học hành đàng hoàng cũng không nắm chắc bằng anh. Biển bảng khẩu hiệu trong trường là một tay anh thiết kế, lên maket chỉnh sửa cho tới khi ban giám hiệu ưng thì thôi. Sau đó anh tự tay hàn khung bắn nẹp, cái này cũng là anh tự học “mót” khi đi làm các công trình ở ngoài để kiếm thêm thu nhập phụ giúp gia đình.
Tiếng về người bảo vệ khéo tay và chịu khó được lan truyền. Nhiều thầy cô trong và ngoài trường đến nhờ anh sửa cho biển này, khung kia, anh không từ chối sẵn sàng giúp đỡ và làm cẩn thận đầy trách nhiệm. Nếu cần một người sửa chữa điện nước mọi người sẽ tìm anh, nếu cần một người để chỉ dùm trang trí hay làm đồ dùng dạy học mọi người sẽ hỏi ý kiến anh, các cô giáo chân yếu tay mềm cần tìm một người giúp đỡ bê vác, sửa chữa đồ dùng dạy học là cũng sẽ tìm đến anh. Ngạc nhiên hơn nữa là có những khó khăn gì về máy tính, máy chiếu, máy in, các thiết bị dạy học hiện đại… các cô giáo cũng gọi nhờ anh.
Xe máy của các thầy cô, xe đạp của học sinh khi tới trường khi gặp sự cố là được anh sửa giúp. Cha mẹ học sinh rất yên tâm hay nhờ cậy đến anh để ý giúp con mình.
Hóa ra khác với vẻ bề ngoài, anh là người rất ân cần giúp đỡ mọi người và là người thực sự đa tài, nhưng đa tài mà lại chịu khó và tốt bụng thì hiếm lắm, thế mà trong anh lại có đủ.
Khó khăn những ngày đầu khi còn bỡ ngỡ với ngôi trường mới nhanh chóng qua đi khi tôi được anh chỉ bảo tận tình, hỏi số liệu cơ sở vật chất từ những năm nào anh cũng nắm rất rõ. Là bảo vệ anh giữ gìn bảo quản tài sản an toàn, nắm rõ số liệu, tài sản để ở đâu, được cấp năm nào, số lượng hiện trạng ra sao, sử dụng như thế nào, anh như cây thư mục lưu trữ số liệu vậy. Có anh đồng hành trong tổ văn phòng chúng tôi, công việc được suôn sẻ. Khi dự định làm cái gì mà còn vướng mắc, tôi hỏi anh và luôn được nhận những ý kiến chia sẻ, đóng góp xây dựng đầy tích cực, anh gơi ý cho tôi những giải pháp để đạt kết quả tốt nhất, càng ngày tôi càng mến phục anh.
Tôi nhớ vào một trưa tháng 7 năm 2000, sau buổi Lễ bế giảng đặc biệt muộn hơn so với mọi năm do ảnh hưởng từ dịch Covid, cây cột điện sát một hộ dân gần trường đã xảy ra chập điện, cháy hộp công tơ, mùi khét và khói bốc ra nguy cơ hỏa hoạn cao. Khi phát hiện thấy đám cháy, bằng ý thức trách nhiệm nâng cao của một người dân và nghiệp vụ được tập huấn PCCC tại trường, người bảo vệ Khổng Hữu Hải đã lấy ngay dụng cụ chữa cháy của trường để xử lý. Bằng thao tác nhanh nhẹn, gọn gàng khi dùng bình bọt lập tức đám cháy bị dập tắt, không gây hư hại đến tài sản và nguy hiểm đến tính mạng người dân xung quanh. Người dân xung quanh thở phào nhẹ nhõm và gửi lời cảm ơn đến nhà trường.
Cuộc sống của anh cũng không dư giả gì, kinh tế gia đình trông cậy hết vào anh, nhà lại có người bố ốm đau suốt, hai con còn đang tuổi ăn học, vợ anh yếu nên cũng không giúp được nhiều, một tay anh lo toan, chăm sóc không nề hà vất vả sớm khuya, âm thầm nhận thêm công việc để trang trải cuộc sống hàng ngày.
Khó khăn vậy nhưng anh luôn vui vẻ tham gia mọi phong trào nhà trường, sáng thứ 2 đầu tuần là anh nhiệt tình hỗ trợ cô tổng phụ trách lắp loa đài, điều chỉnh âm thanh và hướng dẫn học sinh thực hiện nề nếp. Hàng năm bằng sự sáng tạo, khéo léo anh tiết kiệm cho trường một số tiền không nhỏ. Khi nhà trường sửa chữa, cải tạo, anh tự tay thay mới khung biển, hay tận dụng được những thứ tưởng bỏ đi tái chế để thành đồ dùng dạy học, đồ vật sử dụng được.
Với tinh thần làm việc đầy trách nhiệm và đôi tay tài hoa của mình, năm nào anh cũng là nhân viên hoàn thành tốt các nhiệm vụ, đã rất nhiều lần anh được bình bầu là nhân viên tiêu biểu hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ của tháng. Năm học 2022-2023 này, ngay đầu tháng 9 anh đã trong danh sách khen thưởng tháng của UBND Quận, tháng 10 anh lại mang về cho trường giải Ba đôi cầu lông nam nữ khi tham gia thi đấu phong trào TDTT cấp Quận.
Thay mặt cho đội ngũ nam giới NT, anh gửi tới lời chúc tốt đẹp tới các cô giáo nhân ngày 20/10
và nhận giải ba đôi cầu lông nam nữ khi tham gia thi đấu phong trào TDTT cấp Quận.
Chúng tôi thật may mắn khi được làm việc với anh. Anh như người anh trong gia đình mà chúng tôi có thể cậy nhờ, tin tưởng. Anh là một đồng nghiệp tốt và tài năng, một người chịu khó tự mày mò học hỏi, anh là nguồn cảm hứng cho chúng tôi say mê, học tập và làm việc. Anh đúng là một tấm gương sáng để học tập. Đến với ngôi trường Lý Thường Kiệt, các bạn sẽ thấy những con người thật tài năng như nhân viên bảo vệ trường tôi, những con người bình dị đó nhưng góp công sức không nhỏ cho ngôi trường và anh là niềm tự hào của chúng tôi khi nói về ngôi trường nhỏ bé và xinh xắn này. Chúng tôi luôn thầm mong anh thật mạnh khỏe và gắn bó mãi với nhà trường, chúng tôi cảm ơn anh rất nhiều.
Ngôi trường khang trang, đẹp đẽ có một phần công sức đóng góp
của người bảo vệ tài hoa